Chị em phụ nữ và người dân huyện Vụ Quang, Hà Tĩnh chắt chiu từng nắm cơm cứu đói đồng bào bị cô lập giữa muôn trùng nước lũ.
Cơm nắm một thời
Theo cha đi đánh giặc phương trời
Theo mẹ ra đồng cày cấy
Cây súng quàng chặt trên vai
Cơm nắm một thời
Hậu phương sẻ chia cùng tiền tuyến.
*
Tóc cha giờ đã bạc
Lưng mẹ nay đã còng
Nắm cơm trong tay
Rưng rưng
Những ngày qua tận cùng đau khổ
Lũ trào
Nước đổ
Nhà cửa dạt trôi
Già trẻ gái trai
Kéo nhau lên đồi
Vào hang trốn lũ.
Cơm ăn, nước uống chẳng có
Người chết không thể đem chôn
Đau thương, đói khổ dập dồn
Xanh kia vẫn cứ vô hồn
Gió mưa.
Não nùng.
Ngóng đợi sớm trưa
Nắm cơm nóng hổi
Ai vừa gửi vô?
Ngoài kia sung sướng chi mô
Cùng trong cảnh ngộ sóng xô lũ dồn.
Cơm nắm một thời
Theo cha đi đánh giặc phương trời
Theo mẹ ra đồng cày cấy
Cây súng quàng chặt trên vai
Cơm nắm một thời
Hậu phương sẻ chia cùng tiền tuyến.
*
Tóc cha giờ đã bạc
Lưng mẹ nay đã còng
Nắm cơm trong tay
Rưng rưng
Những ngày qua tận cùng đau khổ
Lũ trào
Nước đổ
Nhà cửa dạt trôi
Già trẻ gái trai
Kéo nhau lên đồi
Vào hang trốn lũ.
Cơm ăn, nước uống chẳng có
Người chết không thể đem chôn
Đau thương, đói khổ dập dồn
Xanh kia vẫn cứ vô hồn
Gió mưa.
Não nùng.
Ngóng đợi sớm trưa
Nắm cơm nóng hổi
Ai vừa gửi vô?
Ngoài kia sung sướng chi mô
Cùng trong cảnh ngộ sóng xô lũ dồn.
*
Lòng cha thổn thứcMắt mẹ rưng rưng
Tình quê chát mặn trong từng hạt cơm!
21-10-2010
Đăng Sông Cửu Long Online ngày 28-10-2010http://www.vannghesongcuulong.org.vn/modules.php?name=News&op=viewst&sid=7410