cách của người miền núi? Nhưng đó cũng là tâm trạng của một bé gái ở vùng sâu cao nguyên lần đầu tiên đi xa, lại được về thủ đô thăm Bác Hồ, dự một đại hội lớn của thiếu nhi cả nước. Tôi viết bài này tặng cháu cùng đoànđại biểu cháu ngoan Bác Hồ tỉnh Lâm Đồng và hứa khi đại hội bế mạc ở Kim Liên thì sẽ sang thăm. Nhưng rồi lời hứa không thực hiện được vì bị kẹt mưa bão ở Tuyên Hoá. Bài thơ vì viết vội trên tàu nên chưa ưng ý. Bây giờ mới chỉnh sửa xong.
VỀ THỦ ĐÔ THĂM NHÀ BÁC
Tặng cháu Cil Brin, dân tộc K’Ho
và đoàn đại biểu cháu ngoan Bác Hồ
tỉnh Lâm Đồng
Cháu từ làng bản xa xăm
Vượt ngàn cây số ra thăm Bác Hồ
Nhà Bác ở giữa thủ đô
Bốn mùa hoa trái, bốn mùa cây xanh
Sáng hè nắng trải lung linh
Chim chuyền ríu rít trên cành vui sao
Cá đàn bơi lượn trong ao
Quẫy đôi vàng choé, vẫy chào khách thăm
Nhẹ chân cháu bước lên sàn
Trong căn phòng nhỏ, chiếc bàn đơn sơ
Không gian bỗng lặng như tờ
Cả tiếng tích tắc đồng hồ cũng im
Thư nào Bác mở đang xem
Của đàn cháu nhỏ từ miền Nam xa ?
Giường mây, chiếu cói đơn sơ
Quạt nan, gậy trúc… như chờ đợi ai
Mai về rừng núi xa xôi
Cháu mang theo cả khoảng trời thủ đô
Mang theo hình bóng Bác Hồ
Về nơi làng bản K’Ho quê nhà.
Tàu TN2, 16-7-2010
Buôn Ma Thuột, 04-8-2010
Cháu Cil Brin
Cil Brin và cô Trúc Quỳnh, trưởng đoàn
Các thành viên của đoàn