Suốt ngày lẩn thẩn lơ thơ
Quên quên nhớ nhớ, vẩn vơ thế nào
Vợ buồn chẳng hiểu làm sao
Trông anh như thể ma nào nhập vô
Hay là có bịch có bồ
Thì cho em biết, còn lo cau trầu?
Tôi cười, có chuyện chi đâu
Em đừng nghĩ thế mà rầu lòng anh
Chẳng qua thơ phú nó hành
Tâm hồn treo ngược… nên anh vật vờ
Trót đà duyên phận với thơ
Thì thôi đành kiếp ngu ngơ giữa đời
Em đừng trách cứ, em ơi
Một mai đổi vận ta thời giàu to!
Thơ văn anh có mấy bồ
Vừa cho vừa bán tha hồ sắm sanh
Em đừng trách cứ chi anh…
19-5-2010