Trang chủ

     

Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2009

TRÒ CHUYỆN BẠN THƠ

TRÒ CHUYỆN BẠN THƠ 9

     Tôi và bác Trần Quang Liên có thể nói cách nhau một thế hệ nhưng gặp nhau ở sự đồng điệu tâm hồn thơ. Thật may mắn, chủ nhà Blog này đã nhiều lần được chuyện thơ với bác qua cánh sóng.

- Trần Quang Liên - quangtran@ vnn.vn - ĐT: 0976 752 610 - Đan Phượng-HN (Ngày 8/12/2009 06:38:10 PM )

     Đọc “Đàn bầu” của ND.Xuân làm gợi nhớ tiếng đàn Thúy Kiều:
“Trong như tiếng hạc bay qua
Đục như nước suối mới sa nửa vời
Tiếng khoan như gió thoảng ngoài
Tiếng mau sầm sập như trời đổ mưa...”
     Khổ thơ tôi thích nhất là :
Cần tre lả lướt vút cao
Lâng lâng tiếng hạc bay vào không gian
Cung trầm xao động tâm can
Cung thanh giục giã tình đan díu tình
     Nhưng theo ý tôi phải là: Cung thanh giục giã tình dan díu tình. “Dan díu tình” hay hơn “Đan díu tình” có phải ko ?
     Đánh máy nhầm hay tác giả có ý gì khác đấy mà TQ chưa hiểu nhỉ. Chúc bạn nhiều thơ hay hơn nữa.

- Nguyễn Duy Xuân:

     Kính chào bác Quang Liên!
     Mấy hôm nay bận làm cái kỉ niệm 30 năm đặt chân lên Buôn Ma Thuột nên chưa trao đổi với bác về câu chữ ở bài Đàn bầu.
     Trước hết, cảm ơn bác đã có lời nhận xét, động viên em. Về chữ đan díu hay dan díu, khi làm em cũng trăn trở lắm. Cuối cùng chọn "đan díu": đan cài, hòa quyện dệt nên tấm tình minh bạch, trong sáng. Với ý tưởng như vậy thì thấy đan díu hay hơn dan díu.
     Vừa qua, bác có bài Gửi quả là sâu lắng, đầy suy tư. Đa số hiểu đúng ý tứ của tác giả, chỉ riêng bạn Trần Văn Lâm là chẻ tư câu chữ. Bài thơ là kết quả của những trải nghiệm của cuộc đời. Không dễ gì một sớm, một chiều mà có được những câu thơ thâm trầm, đầy chất triết lí cuộc sống như vậy.

Bài GỬI của Trần Quang Liên

Gửi hồn theo cánh thơ bay
Gửi tình cho nắng đong đầy chiều rơi

Tôi lang thang giữa biển người
Mua khôn, bán dại học đòi đôi câu

Lở bồi trong đục nông sâu
Mênh mông xô dạt biết đâu là bờ…

Thôi về lại bến ngày xưa
Bồng bềnh câu hát mẹ ru thuở nào

Ầu ơ… đất thấp trời cao
15/10/2009

- Trần Quang Liên:

     Mình đã đọc bài thơ “Dại khờ” của Xuân, rất tâm đắc. Hôm nay có mấy câu “Dại khờ” xúc cảm bạn đọc cho vui nhé.

Dại khờ

Đã khô bao giọt lệ buồn
Đã mòn đôi gót nẻo đường phù sinh
Dại khờ quẩy khối chữ tình
Hư vô mình với bóng mình lẻ loi…
16/12/2009

- Nguyễn Duy Xuân:

Sẻ chia

Đường đời không thể lẻ loi
Còn đây bầu bạn khác thời cùng tâm
Sẻ chia những lúc lệ buồn
Phù sinh bao nẻo tim còn ngân say.
22-12-2009