Chuyện
biệt thự khủng của ông Trần Văn Truyền đang làm nóng dư luận mấy ngày
qua. Thấy trên báo, ông trần tình rất chi là chân thật, như muốn cởi hết
lòng mình ra trước dư luận. Đồng cảm cùng ông, xin có mấy dòng chia sẻ.
Thứ
nhất, chuyện ông xây cái biệt thự chẳng có chi mà dư luận phải thanh
động lên thế. Đất nước thời hội nhập, kính tế phát triển, chả còn mấy ai
nghèo khó như xưa. Đi đến đâu cũng thấy nhà cao cửa rộng, đường sá thảm
nhựa, thảm bê tông thênh thênh. Đến mấy bác nông dân cả đời chân lấm
tay bùn mà còn xây được biệt thự huống chi là quan chức cấp cao như ông
Truyền cả đời để cống hiến cho cách mạng ?
Theo
con gái ông kể lại, bao nhiêu năm hoạt động, ông chịu nhiều cực khổ lắm
rồi. Bây giờ nghỉ hưu cất một cái nhà, cũng thường thôi, để an dưỡng
tuổi già thì có chi là quá đáng mà thiên hạ cứ thổi um lên nhỉ ?
Thứ
hai, ông là quan chức cấp cao, đứng đầu cái ngành mà mới nghe tên thôi,
thiên hạ đã thấy chợn: Thanh tra Chính phủ. Với vị thế như vậy dù không
thích, không muốn ông cũng có khối bạn bè, người quen. Người ta cảm
ông khi còn tại chức được tiếng là thanh liêm, đã từng đuổi người
biếu chiếc cặp chứa hàng xấp USD. Người ta cảm ông vì ông với
cương vị của mình đã tạo điều kiện để mọi người yên ổn mà làm ăn. Thế
cho nên bây giờ hay tin ông làm nhà, xuất phát từ cái tình thâm ấy nên
chẳng ai bảo ai, kẻ góp công, người góp của; kẻ cho gạch, người cho đá…
đơn giản vậy thôi. Vả ông còn có cô em nuôi thật quí hóa, trên đời này
hiếm có người em nào được như thế, hỗ trợ cho ông một khoản tiền chắc là
rất lớn.
Không
riêng gì ông, quan chức bây giờ quan hệ rộng lắm. Mỗi khi nhà có việc,
từ hiếu đến hỉ, bất kể thân hay sơ đều xúm vào, mỗi người một tay đỡ đần
cho gia chủ. Có vị quan nọ, chức cũng nho nhỏ thôi, vừa mới được bổ
nhiệm đã ngỏ ý muốn dỡ căn nhà cũ xập xệ làm từ thời bao cấp để xây cái
mới cho xứng với chức danh của mình, kẻo khách khứa đến chơi, nhìn tư
dinh thế, xấu chàng thì hổ ai ? Thế là đùng một cái, vài hôm sau ông
khai móng nhà mới thật. Nghe nói lãnh đạo các ban ngành dưới quyền không
chỉ xúm vào nữa mà là giành nhau giúp sếp. Kẻ thì lo nền móng, người lo
gạch ngói, kẻ sắt thép, người thì nội thất. Mấy anh chậm chân đành phải
tự đấm ngực mà ân hận suốt đời. Nhà xây xong chẳng khác gì biệt thự
thuộc hàng đẳng cấp. Ai đến khen nhà cao cửa rộng chủ nhà đều thành thật
giãi bày: Mình ăn ở phúc đức nên anh em họ thương, mỗi người giúp một
tí mới được thế này chứ vợ chồng lương ba cọc ba đồng, lại còn nuôi các
cháu ăn học nữa thì lấy đâu ra (!)
Thứ
ba, dân giàu thì nước mạnh, điều đó đã thành chân lí. Người như ông
Truyền mà giàu có thì đáng mừng chứ ai lại đi soi mói mà làm gì ? Làm
quan mà nghèo thì còn lãnh đạo được ai, dân sao tin được.
Giàu
có cũng là một thứ trang sức, cần được phô ra cho mọi người chiêm
ngưỡng, ngắm nhìn. Một tòa biệt thự đẹp không chỉ chủ nhân mát mặt mà
hàng xóm cũng được thơm lây, phố phường rạng rỡ thêm lên. Cho nên mọi
người đừng…soi mói nữa. Hãy khích lệ mọi người, đặc biệt là quan chức
chớ nên tích cóp theo kiểu bỏ ống. Đồng tiền phải được lưu thông, phải
bung ra khỏi két để sinh lợi. Đầu tư, góp vốn, mở công ty hay xây biệt
thự…tuốt tuồn tuột đều tốt cả.
Và
như thế nhà nhà sẽ giàu, kinh tế nước nhà chắc chắn chỉ có “phát” chứ
không “hòa” như cái clip quảng cáo nọ vẫn lặp đi lặp lại hàng ngày trên
ti vi.
Đầu
tuần góp chuyện cho vui. Mong chuyện biệt thự của ông Truyền sớm khép
lại, để ông thư thái tĩnh dưỡng tuổi già sau những năm tháng vất vả làm
công bộc dân.
Nguyễn Duy Xuân
Xem Dân trí