Trang chủ

     

Chủ Nhật, 24 tháng 1, 2010

SỐ NHÀ - Thơ Nguyễn Duy Xuân



SỐ NHÀ

     Hôm qua, trong bài "Niềm vui nho nhỏ" tôi có nói đến chuyện số nhà, đường phố. Cái nỗi số của nhà mình "xẹc" lên "xẹc" xuống, rồi không khớp với vị trí toạ lạc do thực tế phố xá đã đổi thay mười năm nay cứ ám ảnh mãi. Cái sự bất tiện vì số nhà không trúng thì nhiều lắm. Có lẽ vì thế mà nó cũng lận vào văn thơ chăng?

Nhà tôi tên thật là dài
Với sáu chữ số và hai cọc dầm

Mỗi lần bè bạn tới thăm
Hỏi tìm ra được đến bầm dập thôi!


Trách mình phận hẩm duyên hôi
Sao ngày xưa chẳng ra nơi mặt tiền?
Thôi thì có được cái tên
Dẫu dài hay ngắn cũng hên lắm rồi!


Cho hay trăm sự tại trời
Thở than chi để cho đời kém vui?
23-01-2010