Trang chủ

     

Thứ Tư, 21 tháng 1, 2015

Đại dịch...

 
- Cậu bảo sao. Tết dương lịch vừa rồi, hơn một trăm phi công đồng loạt ốm, không đại dịch thì là gì? Mà tớ thì lại mới bay từ TP về hôm mồng 2. Ai mà biết được có bị lây hay không?

 
Vừa gặp nhau chưa kịp chào hỏi, bạn tôi đã “hốt hoảng”:

- Nguy to rồi cậu ơi!

Tôi ngạc nhiên:

- Có chuyện gì thế?

- Đại dịch… đại dịch…

Tôi trấn an bạn:

- Cậu bình tĩnh xem nào. Đại dịch cái gì?

Bạn tôi không giấu nổi xúc động:

- Tớ… tớ vừa đọc báo… Hàng trăm phi công bị… ốm!

- Dào ơi! Tưởng chuyện gì. Có thế mà cũng hốt hoảng cả lên.

- Cậu bảo sao. Tết dương lịch vừa rồi, hơn một trăm phi công đồng loạt ốm, không đại dịch thì là gì? Mà tớ thì lại mới bay từ TP về hôm mồng 2. Ai mà biết được có bị lây hay không?

Tôi không nhịn được cười:

- Ngố ơi! Mấy ổng có ốm đâu. Họ chỉ giả vờ thôi…

- Nhưng mà hơn một trăm người cùng một lúc chứ có phải một hai người đâu!

- Đúng, nhưng cậu có biết câu “Đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu” không?
- Có!

- Thế thì hiểu vì sao họ ốm đồng loạt rồi chứ gì?

- Dưng mà…

- Không dưng gì hết! Hay là cậu cũng bị ốm? Thế này thì đại dịch thật rồi! He he!!!


13-1-2015
Nguyễn Duy Xuân