Chưa
hoàn hồn trước việc ba trẻ sơ sinh ở Quảng Trị tử vong sau khi tiêm vắc
xin thì dư luận lại bị “nốc ao” bởi “quả đấm” xét nghiệm máu thất kinh
tại Bệnh viện Đa khoa Hoài Đức, Hà Nội.
Lại
nữa, ở Cần Thơ, thai phụ chết oan vì sự thờ ơ của bác sĩ. Chưa cứu
người đã đòi viện phí. Thẻ hộ nghèo không thay thế được phong bao.
Niềm
tin của người dân đang tuột dốc ào ào. Những khẩu hiệu hô hào về y đức
càng trở nên vô lối, và hình như nó cũng biết cách để nhạo báng con
người.
Đã
từng có câu nói rất hay: “Hãy tự cứu mình trước khi trời cứu”. Nhưng
than ôi, trong những chuyện tương tự, người dân sao có thể tự cứu mình ?
Chỉ
còn biết trông chờ may rủi. Nhờ nó mà thường dân mới sống nổi. Khi ai
đó gặp rủi, chẳng qua là không may. Đừng bảo rằng sai, nửa phạm trù này
chưa bao giờ tồn tại.
Ôi, những kiếp người khổ ải, nổi trôi trong cuộc mưu sinh, đâu biết trên đầu mình lửng lơ bao hiểm họa...
Gánh khổ cả đời không hết khổ. Phận thường dân biết tỏ cùng ai ?
Nguyễn Duy Xuân
Xem Văn hóa Nghệ An, Dân trí