“Trường của em rách nát
Nằm ở giữa đồi hoang”(*)
Chân trần em đến lớp
Đạp đá núi, băng rừng
Bàn chân em tóe máu
Giẻ rách quấn thay băng
Gió ngàn lùa bốn phía
Phòng học rét căm căm
Bữa ăn dù nhạt muối
Khoai sắn cũng ấm lòng
Giấc mơ cơm có thịt
Chập chờn suốt mùa đông
Tối về căn lều tạm
Ôm nhau ngồi co ro
Gió mưa lùa lạnh cóng
Mong trời sáng mau cho
Ngày mai không còn rét
Cơn đói hết giày vò
Con đường em tới lớp
Dệt nắng vàng trong mơ !...
4-3-2013
(*) Bài Đi học của nhà thơ Minh Chính có câu: Trường của em be bé/ Nằm lặng dưới dặng cây.
Nguyễn Duy Xuân