Trang chủ

     

Chủ Nhật, 25 tháng 11, 2012

HỊCH TÌNH YÊU

Hich_tinh_yeu1

Faxuca: Một bạn ở phòng Giáo dục Thành phố Vinh vừa gửi cho Faxuca bài hịch này, nói là của Sở Giáo dục Nghệ An. Của ai không quan trọng, quan trọng là đọc cũng vui. Xin giới thiệu cùng các bạn!

Yêu gửi: Ng và ThC
Anh thường nghe: Từ xưa Thị Mầu giám hy sinh lý lịch xuất thân từ dòng dõi giàu sang, chức trọng để hiến thân cho tình yêu đích thực; Thị Kính vì cái gọi là "thủy chung" mà chịu bao nhiêu cảnh oan ức, đau thương ... Vậy mới biết: Ví thử ai ai cũng cứ khư khư theo thói nữ nhi thường tình thì cũng đến chết nơi xó cửa, rồi ôm lấy cục tiết trinh mà ra đi trong nuối tiếc mà thôi.
Các em vốn là nữ nhi thường tình, lấy được chồng một cách thường tình, cũng được hưởng đôi chút thích thú mà tưởng như vậy tất đã vẹn toàn lăm lắm; chưa trải đời, nên nghe những chuyện ấy nửa tin nửa ngờ cũng là điều thường tình nhưng đáng tiếc lắm thay!
Thôi việc đời trước hẵng tạm không bàn, nay anh lấy chuyện bây giờ để nói: Nhiều chị trung niên buổi sáng đi bộ nhưng giữa chừng cùng bạn đường ghé vào quán vá xe nơi hẻo lánh. Có những chị đi chợ về tranh thủ ghé "Ẩm thực Việt", để cá nhảy ra bò, lóc lung tung ... Những người như vậy thật đã làm rung động biết mấy con tim và gieo vào lòng người biết bao phương án!
Lại nói: Ngay trong Sở ta cũng có người từng nêu quan điểm: Nếu ta là phụ nữ thì ta sẽ sẵn sàng chiêu đãi cả làng! Niềm gợi mở thế kia há chẳng để các em rung động chút nào chăng?
Huống chi, anh cùng các em sinh ra vào thời đóng cửa, lớn lên gặp buổi hai không. Nhác thấy nhiều kẻ mặc váy mini, tóc đỏ mỏ xanh, chân ngắn chân dài nghênh ngang ngoài đường mà chỉ biết ngoái trông, nhìn thiên hạ cà rịch cà tang mà chỉ biết hận mình vì bất lực. Tháng tháng năm năm nhìn thấy chồng chếnh choáng trong hơi men và trốn thuế đều đều lòng càng thêm bực. Mỗi tháng đôi lần ở cự ly gần mà mê gọi tên quỷ sứ ở cự ly xa thì tránh sao được họa về sau.
Anh thường tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, suy tính đường lối; chỉ giận vì chưa làm ăn chi được với vài trái tim non. Dù đời hoa của anh còn lại ít nhiều mà có bị dày xéo bởi bàn chân tình yêu, dù phải xả tấm thân này khi có sự kêu gọi hiến dâng thì cũng nguyện sẵn sàng chấp thuận.
Thử nghĩ mà coi: Lâu nay sống cùng phòng mà các em giữ quyền điều khiển. Thích khen áo thì anh khen áo, thích khen trẻ lâu thì anh cũng nhủ trẻ lâu, thích ăn kem thì anh cho kem, thích uống nước thì anh nhờ anh Quyền lấy nước; khi buồn mồm thì anh cấp bim bim; khi buồn tình thì anh kỳ cục làm thơ hiến tặng, khi các em khùng thì anh biết đường im lặng ... So với chồng các em đối đãi, nào có kém chi?
Nay các em nhìn sinh lực của anh thuyên giảm mà không biết lo, thấy nội thất của chính các em xuống cấp mà không biết sợ. Có kẻ lấy internet làm vui, kẻ lấy con trai ngoài phòng làm thích, kẻ quyến luyến chồng con và coi đó làm điều hạnh phúc; lại có khi lấy làm trọng bánh đúc đùm chấm với mắm tôm.
Một mai đây: khi những vết chân chim trên khuôn mặt xinh tươi bừng bừng trỗi dậy, nước da trắng hồng sẽ chuyển thành màu trời xám xịt động mưa; những eo biển phì nhiêu sẽ biến thành vụng, vịnh xác xơ do lối đánh bắt gần bờ lâu ngày mà không hề bảo dưỡng.
Lúc bấy giờ thì: Mấy cái đồ chợ Vinh đâu có làm được nhiều bộ phận căng phồng trở lại; ba cái chuyện tiêu cực trên Internet đâu mang lại cho các em cảm xúc tình yêu; mấy gói bim bim đâu phỉnh được bọn con trai; chồng con cũng thành những gánh nặng không người san sẻ; bánh đúc đùm chỉ làm bụng căng khó chịu. Khi đó dù có muốn thời gian quay trở lại thì phỏng có ích gì?
Nay anh bảo thật các em: nên lấy việc đặt mồi lửa liu riu dưới đống củi tươi làm điều chẳng ăn thua; nên lấy điều kiềng canh lạnh mà muốn làm nóng rau làm điều đáng báo động. Cổ nhân có câu:
                          Hoa không thụ phấn hoa teo
                 Người không thụ phấn tình yêu lụi tàn
Thế mà lâu nay: việc thụ phấn không lo chăm chút, chỉ biết buồn phiền với mấy đồng đứng lớp và phụ cấp thâm niên.
Anh đã chọn lọc và biên soạn bộ binh pháp tình yêu (gọi là tình yêu yếu lược) mà trang bị cho các em thì hãy lấy đó làm kim chỉ nam mà rèn luyện. Được như vậy thì chẳng những anh có cái để hy vọng mà các em ít nhất cũng được đôi chút bóp bóp xoa xoa; chẳng những anh có thể có cách thay được thể dục thể thao mà các em cũng có được nhiều khu vực trở nên nây nẩy; chẳng những nhu cầu tình yêu trong anh có cơ nổi dậy mà các em may ra cũng được chiêm ngưỡng chút ngọt ngào của buổi hồi xuân. Lúc đó thì cuộc sống của chúng trở nên tươi đẹp biết nhường nào.
Cho nên, nhân ngày 20/10, anh viết mấy lời này để các em hiểu rõ bụng anh.
                                                                                                      20/10/2012
Nguồn Faxuca