Trang chủ

     

Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2012

TA LÀ AI SAO CỨ NỠ VÔ TÌNH ? - thơ Nguyễn Duy Xuân

Nong_dan_bi_mat_dat

Nơi lầu son đắm mình trong phòng lạnh
Ngắm chân dài đỏng đảnh trên ti-vi
Tôi biết đâu nơi miền quê xa ấy
Đất Văn Giang lửa cháy những đêm hè

Tôi là kẻ mơ màng trong muội mê
Không biết, không nghe, không nhìn, không thấy
Không hiểu nông dân đau đời đến vậy
Đất mất rồi ! Sáng dậy đi về đâu ?
 
Về khu đô thị kia san sát những cao lâu
Sắm hàng hiệu, ăn cơm Tàu, ngồi xe xịn
Đồng bạc còm – tiền đổi đất tan biến
Dắt díu nhau, góc chợ bán sức mình
 
Ôi, vẫn là những số kiếp nổi nênh
Người nông dân: phận bọt bèo lam lũ
Là mẹ, cha là anh, em ta đó
Ta là ai ? Sao cứ nỡ vô tình !
25-4-2012
Nguyễn Duy Xuân