Trang chủ

     

Thứ Hai, 9 tháng 8, 2010

Thơ... ơi là thơ !

     Bài sau đây đăng trên một trang web gọi là thi đàn. Rõ ràng đăng ở trang thơ thì đích thị là thơ. Nhưng quả thực, đọc xong muốn ngất xỉu luôn. Không biết nó thuộc thể loại thơ gì ? Và không hiểu tác giả định nói gì qua tác phẩm "độc nhất vô nhị" này ? Có lẽ vì thế mà BBT cho đăng ? Ôi, thơ ơi là thơ ! Bạn chịu khó đọc và cho ý kiến nhé.


Lật trang sách cũ

Sách cũ vẫn giữ lấy lề
Ca dao nhắn gọi lòng này khắc ghi
Nghìn trang cổ ngữ nói gì
Nước Nam trăn trở mộng mơ hồn mình
Kể từ sự tích Long Quân
Mẹ hiền ôm một tâm tình Âu Cơ
Giương đôi mắt biếc sáng ngần
Dang tay thời đứng dựng xây non nhà
Vua Hùng dựng nước Văn Lang
Hiếu từ một chiếc bánh chưng tạc lòng
Non sông gấm vóc Tiên Rồng
Nụ cười ánh mắt xuân đông chan tình
Đoàn quân xông tới hào hùng
Dòng sông Nam Hán, Ngô Quyền lừng danh
Bạch Đằng nước nước non non
Ai người còn nhớ máu loang vì nhà
Nhắc lên một phút hững hờ
Tình sao phụ bạc nỏ Thẩn trao tay
Mê Linh tiếng sóng còn dài
Thuỷ chung tình trọn một đời thơm danh
Dòng sông khí tiết còn đây
Phận người thiếu nữ phải dày chiến chinh
Mười năm trong chốn Lam rừng
Bút thần Nguyễn Trãi cáo tình bình Ngô
Đoạn trường dặn mãi nỗi đau
Trái tim đạo lý dám đâu hững hờ
Kìa kìa cả nghìn trang thơ
Lật trang sách cũ bài thơ cụ Đồ
Thánh Trần quắc thước thanh gươm
"Đầu hàng xin hãy chặc đầu thần đi"
Quê hương tình mẹ tình cha
Tình anh tình chị tình bà tình con
Non sông lịch sử mỏi mòn
Trong vòng nhân thế nghìn trang đạo hằng
Em ơi! hoang dại điêu tàn
Trời thu lá đổ võ vàng tiền nhân
Bầu trời gió mát thoáng dong
Nhìn trong thế giới năm châu vươn mình
Còn ta nhìn lại thấu tình
Quên đi tất cả gắn mình cùng nhau
Cùng bầu thế giới năm châu
Chan hoà ánh sáng nhiệm màu biển xanh
Cho em nghe nhạc đêm thanh
Cho anh ngắm lại những lời cổ nhân
Quyết cùng anh với cùng em
Làm nên cuộc sống tân dân mọi điều
Vườn bông có muôn sắc hồng
Bầu trời xứ Việt vẽ vòng đạo thanh
Muôn em cắp sách đến trường
Là muôn hiếu hạnh trắng ngần sứ Lê
Lê Đức Anh
Mời xem linh liên kết: