Trang chủ

     

Thứ Tư, 14 tháng 4, 2010

NGHIỆP CHƯỚNG - Thơ Nguyễn Duy Xuân


















     Mấy hôm nay trời nắng nóng khác thường. Nguồn nước các sông suối cạn kiệt. Điện cúp liên tục suốt ngày. Con người đang gồng lên gánh lấy hậu quả do chính mình gây ra. Quả báo!

Ông trời giận dữ
thả vòi rồng xuống biển Đông
hút nước.

Suối sông cạn kiệt
đất đai khô cằn,
những tuyếc-bin thuỷ điện
nằm im như chết.
Điện cúp la liệt
khắp nơi
phố phường, làng xóm
cả trời tối om.
Trong nhà, ngoài ngõ
im lìm.

Trời nóng như hầm
Trái Đất thành cái chảo rang
vĩ đại.
Sự sống như chững lại
thời gian chảy dài ra.
Tôi ngồi mơ
ngày xửa ngày xưa
trời trong xanh, đất hiền hoà...
















Bớ người ta!
Đừng tàn phá nữa
Mẹ Thiên Nhiên đã khổ lắm rồi!
Rừng xơ xác
núi lở, đất trôi
đâu đâu cũng bụi
hết rồi trời xanh!
Chẳng còn không khí trong lành
Trái Đất ngộp thở, quặn mình đớn đau!
Còn đâu cái phép nhiệm mầu
Cho Trời-Đất mãi một màu xanh tươi?
                    5h30, 12-4-2010
Đăng http://vannghechunhat.net/ 16-4-2010 ngày
http://vannghevietnam.vn/ ngày 28-4-2010