Trang chủ

     

Thứ Năm, 28 tháng 1, 2010

MAI VÀNG NỞ SỚM - Thơ Nguyễn Duy Xuân

MAI VÀNG NỞ SỚM

     Bạn tôi, Hà Tùng Sơn ở Qui Nhơn, mấy năm nay chi chút được một cây mai quí, năm nào tết đến cũng nở rộ, vàng rực phòng khách, lấy làm hãnh diện lắm. Noel vừa rồi, cất công đưa mai lên tàu vào Sài Gòn, chắc mẩm tết này được dịp "khoe" với dân cấp thành phố trung ương. Ai dè, trời chẳng chiều lòng người. Khí hậu, thổ nhưỡng Sài Gòn không khớp với "cụ" mai vốn quen nơi tỉnh lẻ phóng khoáng. Những nụ mai chúm chím chịu không nổi cái không khí đặc quánh nơi phố phường đông đúc chật hẹp, bèn hè nhau bung ra hết cỡ để mà thở, mặc thân chủ ở Qui Nhơn nhìn qua ảnh cười meo méo. Bèn tặng bạn mấy câu thơ an ủi.

Sài Gòn đang nắng chói chang
Mà mai bác đã nở vàng góc sân
Không còn đợi đến ngày xuân
Mai vàng nở trước, sang năm chắc giàu?


Chẳng còn bão lũ nữa đâu
Rủi ro đi để sang giàu tới chơi
Đừng phiền lòng nữa bác ơi
Mai vàng nở sớm tới hồi phúc lai.
*
Mai của tui cũng nở rồi
Nhưng mà lác đác chỉ đôi bông à
Nghèo hơn bác là chắc a
Thôi thì may rủi biết là tính sao?
               22-01-2010