Trang chủ

     

Thứ Hai, 14 tháng 9, 2009

ĐI MÁY BAY - Thơ Nguyễn Duy Xuân

ĐI MÁY BAY
Chớp mắt lên đến tận trời xanh
Máy bay trôi giữa bồng bềnh mây trắng
Ta lạc vào một thế giới im lặng
Đây hoang sơ như truyện cổ ngày xưa.



Mây trắng đùn lên thành núi bạc
Trải mênh mông bát ngát như thảo nguyên
Mắt rõi tìm trong không gian vắng lặng
Một nét xưa lộng lẫy của thiên đình ?

Lão Tôn dùng phép cân đẩu vân
Lên thiên cung đại náo mấy lượt
Ta nay có cần chi phép thuật
Chớp mắt đà lên chín tầng mây.

Năm mươi phút kết thúc một chuyến bay
Hạ cánh rồi mà vẫn thấy ngất ngây
Chân bước xuống cầu thang hụt hẫng
Hồn vẫn còn bay bổng chín tầng mây.
                        Chuyến bay Buôn Ma Thuột - Đà Nẵng
                                             12 - 8 - 2002