Mấy
ngày qua, dư luận bàn nhiều đến chuyện Công ty TNHH gang thép Hưng
Nghiệp Formosa Hà Tĩnh (thuộc Tập đoàn Formosa, Đài Loan) kiến nghị với
Chính phủ cho thành lập đặc khu kinh tế riêng với cơ chế đặc biệt ưu đãi
về thuế khóa, nguồn cung ngoại tệ, tín dụng...
Không dừng ở đó, Formosa còn muốn được cắt đất bán lâu dài cho nhân viên với số lượng lên đến 15.000 người.
Giữa
lúc tình hình biển Đông căng thẳng, chủ quyền thiêng liêng của Tổ quốc
đang bị ngoại bang đe dọa, đọc những thông tin này, người dân không khỏi
cảm thấy lo lắng.
Đặc khu kinh tế, cái tên gọi ấy nghe thật quyến rũ, nhưng đằng sau cái mĩ từ ấy sẽ là cái gì ? Một “tiểu vương quốc” chăng ?
Đất
đai là tài sản vô giá của quốc gia, thế mà họ lại yêu cầu nhà nước ban
cho đặc ân bán đất để 15.000 nhân viên định cư lâu dài. Té ra họ sang ta
không phải làm công nhân ngày một ngày hai theo thỏa thuận của đôi bên.
Họ muốn cắm rễ bền lâu.
Thế
cho nên cái đặc khu kinh tế cộng với đất đai nhà cửa của 15.000 ngàn
người (tương đương một phường, xã) theo đề xuất của họ, không là hình
bóng của một “tiểu vương quốc” thì là gì ? Ai dám bảo cái “phường” gồm
15.000 nhân khẩu ấy lại không phình ra theo cấp số nhân khi thời hạn
thuê đất của họ những bảy mươi năm ?
Không
thể tưởng tượng nổi chuyện gì sẽ xảy ra trong tương lai nếu như những
kiến nghị của Formosa thành hiện thực. Đọc tin mà thấy… lạnh gáy, buốt
sống lưng!
Nguyễn Duy Xuân
(Xem: vanhoanghean)