Dự
án đường sắt đô thị Cát Linh - Hà Đông (Hà Nội) được Bộ GTVT giao Cục
Đường sắt Việt Nam làm chủ đầu tư, với tổng mức đầu tư dự án là 8.770 tỷ
đồng tương đương 552,86 triệu USD (tính theo mặt bằng giá Quý I/2008).
Mới
đây, dự án này bị đội giá 339 triệu USD (tăng 62%) khiến dư luận bất
bình. Nhiều chuyên gia lĩnh vực đường sắt cho rằng, đây là mức tăng quá
cao và thiết kế chưa sát với thực tế.
Trước
phản ứng của dư luận và của các chuyên gia, ông Nguyễn Hữu Thắng, Cục
trưởng Cục Đường sắt Việt Nam nói rằng, “điều chỉnh một tý đã rùm beng
cả lên” (!?)
Chao
ôi, “một tí” mà ông Cục trưởng nói ở đây là 339 triệu USD, tức là
khoảng 7 ngàn tỉ VNĐ. Cũng đúng thôi, các ông làm dự án lớn, quen xài
tiền đô, không phải dăm ba tờ lẻ mà là hàng trăm triệu. Nhưng tiền đó
không phải móc từ túi mình ra nên các ông không xót. Cho nên, ba trăm
chứ ba tỉ USD các ông cũng cho là chuyện nhỏ, nhằm nhò gì mà thiên hạ cứ
làm toáng cả lên ?
Nhưng,
thưa ông Cục trưởng kính mến ! Khi ông cho 7 ngàn tỉ đồng chẳng nhằm
nhò gì thì cũng có nghĩa là ông coi rẻ đồng tiền lắm rồi. Mà đồng tiền
của nhà nước dù bằng nguồn vốn nào thì cuối cùng cũng chỉ qui về một
mối: nhân dân. Không phải cá nhân ông, cũng không phải một ai khác làm
ra hàng ngàn tỉ ấy mà là nhân dân, hàng triệu triệu con người góp gió
thành bão từ những đồng thuế nhỏ nhoi của mình thành ngân sách quốc gia.
Không phải cá nhân ông, cũng không phải một ai khác gánh được món nợ do
các dự án từ nguồn vốn ODA để lại ngoài nhân dân.
Ông
có biết dịch sởi bùng phát thời gian qua đã gây tử vong cho đến nay là
hơn 120 trẻ. Máy thở Bộ Y tế cấp cho các bệnh viện không đủ, cộng đồng
mạng bức xúc kêu gọi chung tay quyên tiền mua máy.
Ông
có biết, dù đời sống còn rất khó khăn nhưng người dân vẫn sẵn sàng góp
tiền của, công sức làm hàng ngàn cây số đường nông thôn, làm hàng trăm
cây cầu qua kênh qua suối.
Sao các ông không học dân để tiết kiệm chi tiêu giữa cái thời buổi kinh tế đất nước còn khó khăn này ?
Bỗng
dưng tôi lại liên tưởng đến chuyện đăng cai ASIAD 18. Vì “khiêm tốn
thật thà” đưa ra dự toán 150 triệu USD mà Bộ VH-TT-DL bị dư luận phản
bác và Thủ tướng tuýt còi. Thực ra chẳng phải vì 150 triệu đô như dự
tính, mà người ta lo ngại nếu dự án được thông qua và triển khai thực
hiện thì con số chi phí chắc chắn không chỉ ở mức đó, nó sẽ đội lên cực
nhanh như nấm sau cơn mưa, khi ấy dẫu có muốn dừng cũng không được nữa
rồi bởi lỡ đã “đâm lao thì phải theo lao”.
Dự
án đường sắt đô thị Cát Linh - Hà Đông phải chăng đang rơi vào tình
cảnh đó ? Nhưng người dân có quyền đặt câu hỏi: cái chuyện đâm lao phải
theo lao này có khách quan không ? Có phải vì chất lượng công trình như
người ta vẫn biện minh ? Hay là…
“Điều
chỉnh một tý đã rùm beng cả lên”. Có lẽ đây là phát ngôn gây sốc nhất
trong tuần, làm buồn lòng nhân dân. “Một tí…” thế cũng đủ “chết” dân
rồi, thưa ông Cục trưởng !
Nguyễn Duy Xuân
Xem Kiến thức, Dân trí