Không ngủ được tí nào
Nghĩ đến ngày tận thế
Biết phận mình ra sao ?
Ghé mắt nhòm khe cửa
Trăng lơ lửng tầng cao
Không gian tĩnh mịch quá
Tận thế thật rồi sao ?
Quay sang nhìn vợ ngủ
Vô tư như hôm nào
Chỉ có ta gàn dở
Lo nghĩ chuyện tào lao
Gà ai vừa gáy sáng
Mệt, thiếp đi lúc nào
Tỉnh dậy tay véo má
Mình còn sống thật sao ?
- Ô ! Tận thế đâu nào ?
18-12-2012
Nguyễn Duy Xuân