(VOV)
- Tháng 7/1920, Nguyễn Ái Quốc được đọc “Đề cương về vấn đề dân tộc và
thuộc địa” của Lênin và từ tư tưởng đó, Người đã tìm ra con đường cứu
nước đúng đắn cho dân tộc Việt Nam.
Trước sự xâm lược của thực dân Pháp, các
phong trào yêu nước trong khoảng thời gian từ cuối thế kỷ XIX đầu thế
kỷ XX là sự tiếp nối truyền thống yêu nước, bất khuất của dân tộc ta
được hun đúc qua hàng ngàn năm lịch sử. Nhưng do thiếu đường lối đúng
đắn, thiếu tổ chức và lực lượng cần thiết nên các phong trào đó đã lần
lượt thất bại. Cách mạng Việt Nam chìm trong cuộc khủng hoảng sâu sắc về
đường lối cứu nước.
Giữa lúc dân tộc ta đứng trước cuộc
khủng hoảng về đường lối cứu nước, nhiều nhà yêu nước đương thời tiếp
tục con đường cứu nước theo lối cũ thì ngày 5/6/1911 người thanh niên
Nguyễn Tất Thành (tức là Nguyễn Ái Quốc, Hồ Chí Minh sau này) ra đi tìm
đường cứu nước theo phương hướng mới. Người đã đi qua nhiều nước của
Châu Âu, Châu Phi, Châu Mỹ và đã phát hiện ra chân lý: chủ nghĩa tư bản,
chủ nghĩa đế quốc thực dân là cội nguồn mọi đau khổ của công nhân và
nhân dân lao động ở chính quốc cũng như ở các thuộc địa.
Năm 1917, Người trở lại nước Pháp, đến
Paris và năm 1919 gia nhập Đảng Xã hội Pháp. Tháng 6/1919, thay mặt
những người yêu nước Việt Nam, với tên gọi mới là Nguyễn Ái Quốc, Người
gửi bản yêu sách 8 điểm tới Hội nghị Versailles.
Tại Đại hội Đảng Xã hội Pháp (tháng
2/1920), Nguyễn Ái Quốc bỏ phiếu tán thành việc gia nhập Quốc tế III
(Quốc tế Cộng sản do Lênin sáng lập) và tham gia thành lập Đảng Cộng sản
Pháp, trở thành người Cộng sản đầu tiên của Việt Nam. Đó là một sự kiện
lịch sử trọng đại, không những Nguyễn Ái Quốc từ chủ nghĩa yêu nước đến
với lý luận cách mạng của thời đại là chủ nghĩa Mác-Lênin, mà còn đánh
dấu bước chuyển quan trọng của con đường giải phóng dân tộc Việt Nam:
muốn cứu nước và giải phóng dân tộc không có con đường nào khác con
đường cách mạng vô sản.
Từ đây, cùng với việc thực hiện nhiệm vụ
đối với phong trào cộng sản quốc tế, Nguyễn Ái Quốc xúc tiến truyền bá
chủ nghĩa Mác-Lênin, vạch phương hướng chiến lược cách mạng Việt Nam và
chuẩn bị điều kiện để thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam.
Từ năm 1921 đến năm 1930, Nguyễn Ái Quốc
ra sức truyền bá chủ nghĩa Mác-Lênin vào phong trào công nhân và phong
trào yêu nước Việt Nam, chuẩn bị về lý luận cho sự ra đời của Đảng Cộng
sản Việt Nam. Người nhấn mạnh: cách mạng muốn thành công phải có đảng
cách mạng chân chính lãnh đạo; đảng phải có hệ tư tưởng tiên tiến, cách
mạng và khoa học dẫn đường, đó là hệ tư tưởng Mác-Lênin.
Người đã viết nhiều bài báo, nhiều tham
luận tại các đại hội, hội nghị quốc tế, viết tác phẩm “Bản án chế độ
thực dân Pháp” và tổ chức ra các tờ báo Thanh niên, Công nông, Lính kách
mệnh, Tiền phong, nhằm truyền bá chủ nghĩa Mác-Lênin vào Việt Nam. Năm
1927, Bộ Tuyên truyền của Hội Liên hiệp các dân tộc bị áp bức xuất bản
tác phẩm “Đường cách mệnh” (tập hợp các bài giảng của Nguyễn Ái Quốc ở
lớp huấn luyện chính trị của Hội Việt Nam cách mạng thanh niên). Đó là
sự chuẩn bị về đường lối chính trị tiến tới thành lập Đảng Cộng sản Việt
Nam. Người khẳng định, muốn thắng lợi thì cách mạng phải có một đảng
lãnh đạo, Đảng có vững, cách mạng mới thành công cũng như người cầm lái
có vững thì thuyền mới chạy.
Cũng trong thời gian này, Người tập
trung cho việc chuẩn bị về tổ chức và cán bộ. Người lập ra Hội Việt Nam
Cách mạng Thanh niên (1925), tổ chức nhiều lớp đào tạo cán bộ tại Quảng
Châu, Trung Quốc và gửi đi học tại trường Đại học Phương Đông (ở Liên Xô
cũ) và trường Lục quân Hoàng Phố (Trung Quốc) nhằm đào tạo cán bộ cho
cách mạng Việt Nam. Nhờ hoạt động không mệt mỏi của lãnh tụ Nguyễn Ái
Quốc và nhiều đồng chí cách mạng tiền bối mà những điều kiện thành lập
Đảng ngày càng chín muồi.
Cuối năm 1929, những người cách mạng
Việt Nam trong các tổ chức cộng sản đã nhận thức được sự cần thiết và
cấp bách phải thành lập một Đảng Cộng sản thống nhất, chấm dứt tình
trạng chia rẽ phong trào cộng sản ở Việt Nam. Nguyễn Ái Quốc đã chủ động
tổ chức và chủ trì Hội nghị hợp nhất Đảng tại Hương Cảng, Trung Quốc từ
ngày 6/1 đến ngày 7/2/1930.
Hội nghị đã quyết định hợp nhất 3 tổ
chức Đảng (Đông Dương Cộng sản Đảng, An Nam Cộng sản Đảng, Đông Dương
Cộng sản Liên đoàn) thành Đảng Cộng sản Việt Nam. Hội nghị thảo luận và
thông qua các văn kiện: Chánh cương vắn tắt, Sách lược vắn tắt, Chương
trình tóm tắt và Điều lệ vắn tắt của Đảng Cộng sản. Những văn kiện đó do
Nguyễn Ái Quốc soạn thảo, được Hội nghị hợp nhất Đảng thông qua là sự
vận dụng sáng tạo chủ nghĩa Mác-Lênin vào điều kiện cụ thể của cách mạng
Việt Nam. Hội nghị thông qua lời kêu gọi của Nguyễn Ái Quốc thay mặt
Quốc tế Cộng sản và Đảng Cộng sản Việt Nam gửi đến đồng bào, đồng chí
trong cả nước nhân dịp thành lập Đảng.
Hội nghị hợp nhất các tổ chức Cộng sản
có ý nghĩa như là một Đại hội thành lập Đảng. Chánh cương vắn tắt, Sách
lược vắn tắt, Chương trình tóm tắt của Đảng Cộng sản Việt Nam được thông
qua tại Hội nghị hợp nhất do Nguyễn Ái Quốc chủ trì chính là Cương lĩnh
chính trị đầu tiên của Đảng.
Tại Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ
III của Đảng năm 1960, đã quyết nghị lấy ngày 3/2 dương lịch hằng năm
làm ngày kỷ niệm thành lập Đảng.
Hội nghị hợp nhất các tổ chức đảng cộng
sản ở Việt Nam thành một Đảng Cộng sản duy nhất - Đảng Cộng sản Việt Nam
- theo một đường lối chính trị đúng đắn, tạo nên sự thống nhất về tư
tưởng, chính trị và hành động của phong trào cách mạng cả nước, hướng
tới mục tiêu độc lập dân tộc và CNXH.
Sự kiện thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam
và việc ngay từ khi ra đời, Đảng đã có Cương lĩnh chính trị xác định
đúng đắn con đường cách mạng là giải phóng dân tộc theo phương hướng
cách mạng vô sản, chính là cơ sở để Đảng Cộng sản Việt Nam vừa ra đời đã
nắm được ngọn cờ lãnh đạo phong trào cách mạng Việt Nam; giải quyết
được tình trạng khủng hoảng về đường lối cách mạng, về giai cấp lãnh đạo
cách mạng diễn ra đầu thế kỷ XX, mở ra con đường và phương hướng phát
triển mới cho đất nước Việt Nam. Chính đường lối này là cơ sở đảm bảo
cho sự tập hợp lực lượng và sự đoàn kết, thống nhất của toàn dân tộc
cùng chung tư tưởng và hành động để tiến hành cuộc cách mạng vĩ đại
giành những thắng lợi to lớn sau này. Đây cũng là điều kiện cơ bản quyết
định phương hướng phát triển, bước đi của cách mạng Việt Nam trong suốt
80 năm qua./.
Phạm Phú Bình
Theo VOV
Theo VOV