- "Người ta sẵn sàng đá quả bóng
trách nhiệm cho kẻ khác. Và ngài trở thành thủ môn bất đắc dĩ phải bắt
lấy quả bóng oan nghiệt ấy".
Thưa ngài,
Thế là số phận của ngài ở Việt Nam đã
được định đoạt vào những giờ phút cuối của một buổi chiều mùa đông lạnh
lẽo. Ngày mai, ngày kia đã là Noel rồi. VFF hào phóng tặng ngài một món
quà đấy ý nghĩa. Tôi biết ngài đang ở quê hương Đức quốc xa xôi. Tôi
tưởng tượng ở thời diểm này ngài cùng gia quyến đang rất bận rộn và hồ
hởi chuẩn bị cho một mùa giáng sinh vui vẻ, an lành.
Sáng
nay xem ti-vi, biết ngài nhận được món quà này không phải bằng con
đường chính ngạch qua VFF mà là qua điện thoại phỏng vấn của phóng viên.
Tôi không hình dung được phản ứng của ngài như thế nào nhưng xem lại
hình ảnh tư liệu thấy ngài vui vẻ cười tươi sau khi đặt bút kí bản hợp
đồng định mệnh với VFF chiều ngày 6-6-2011 mà không khỏi chạnh lòng.
Chắc khi đó ngài cũng chẳng lường trước
được cái kết cục bi hài như hôm nay. Vẫn biêt là nghề huấn luyện viên
bóng đá bạc lắm nhưng đối với ngài nó còn đèo thêm chữ “bẽo” nữa thành
ra “bạc bẽo” ngài ạ ! Ngài không phải là người đầu tiên cũng chẳng ai
chắc là người cuối cùng. Đã có những vị HLV khác rơi vào kết cục như
ngài. Thành thực mà nói, người Việt chúng tôi yêu môn thể thao vua, hâm
mộ đội tuyển hết mình nên cũng quí trọng và kì vọng ở các HLV ngoại như
ngài lắm. Bởi tâm lí sính ngoại nên chúng tôi nghĩ chỉ có HLV ngoại mới
đêm về cho đất nước một cái danh to đứng đầu khu vực. Nhưng trong bóng
đá, một HLV giỏi liệu có làm nên trò trống gì không khi mà cả một nền
bóng đá xập xệ từ lãnh đạo Liên đoàn cho đến các Câu lạc bộ ? Còn các
cầu thủ thì chỉ có mỗi cái đích trước mắt là làm giàu ? Khi Đội tuyển
thi đấu bạc nhược tại SEA Games 26, tôi đã nghĩ: 1 chứ 10 Falko Goetz
cũng không vực dậy được bóng đá VN nếu không thay đổi tận gốc rễ cái
cách làm bóng đá từ đỉnh cao Liên đoàn cho đến gót chân cầu thủ.
Thế đấy, thưa ngài ! Về chuyên môn có lẽ
ngài không đáng trách, bởi ngài xuất phát từ một nền bóng đá đỉnh cao
của nhân loại. Cái đáng trách là ngài biết về VN quá ít, càng không hiểu
gì về bóng đá VN. V-League không phải là Bundesliga. Ngài không hình
dung nổi cái sự lắt léo, lươn lẹo của nó đâu. Nhưng cái này cũng không
phải lỗi của ngài. Bởi ngài đâu có đủ thời gian để mà tìm hiểu trong lúc
đó thì gánh nặng thành tích đã đặt lên vai. Nói như thành ngữ của chúng
tôi, ngài đã cưỡi lên lưng hổ. Cho nên thất bại của Đội tuyển tại SEA
Games 26 ngài phải gánh chịu. Chả có lí do gì để cách chức một ông phó
chánh kiêm tổng thư kí cả. Chuyện ông đệ đơn từ chức chỉ là đòn gió để
ghi điểm trước dư luận và với những ai nhẹ dạ cả tin. Cho nên người ta
sẵn sàng đá quả bóng trách nhiệm cho kẻ khác. Và ngài trở thành thủ môn
bất đắc dĩ phải bắt lấy quả bóng oan nghiệt ấy.
Mươi hôm nữa ngài sẽ trở lại VN. Khi đó
đã bước sang năm mới, năm con hổ như người Việt chúng tôi quan niệm. Mọi
việc lại có thể thay đổi. Sớm nắng, chiều mưa là “chuyện thường ngày ở
huyện” trong cách ứng xử của VFF mà. Bởi mấy tuần trước, ông Phó chủ
tịch Nguyễn Lân Trung còn khẳng định chắc như đinh đóng cột sẽ không sa
thải ngài vì lí do tiền bạc. Cho nên, biết đâu lúc đó người ta lại nài
nỉ ngài ở lại ? Và nếu như ngài muốn cưỡi lên lưng hổ một lần nữa, tôi
chỉ xin nhắc ngài trước khi quyết định, ráng tìm hiểu câu thành ngữ
Việt: Ba mươi sáu chước, chước chuồn là hơn ! Giá như ngài biết được
điều này sớm, ngay sau khi từ SEA Games 26 trở về thì có lẽ đã không có
cái kết cục buồn như hôm nay !
Chúc ngài Giáng sinh vui vẻ !
Buôn Ma Thuột, ngày 23-12-2011
Nguyễn Duy Xuân
Nguyễn Duy Xuân
Bài đã đăng trên: Bee.net.vn (BTV có sửa tên bài và lược một vài câu)