Trang chủ

     

Chủ Nhật, 7 tháng 11, 2010

KY ƠI! - Thơ Nguyễn Duy Xuân


     Trong các con vật nuôi, chó là loài có tình có nghĩa với con người và trung thành với chủ nhất. Nhà tôi có chú chó đặt tên là Ki, gắn bó cả chục năm nay. Thế mà... sau một đêm thức dậy, Ki đã bị bọn trộm chó hại. Lòng bao thương tiếc con vật khôn ngoan và căm ghét bọn người độc ác, bất lương.

Sáng, vội vàng đến lớp
Chiều, tất bật tới trường
Tối, mở cửa ra vườn
Bỗng giật mình hốt hoảng
Chẳng thấy Ky chạy đến
Vui mừng quấn quít vẫy đuôi...
*
Ky! Ky ơi!
Đâu rồi tiếng gầm gừ quen thuộc
Ky đã bị chúng bắt
Hay là trúng bã độc?
Chúng là ai?
Một bọn choai choai
Đang hủy hoại cuộc đời
Bởi nàng tiên nâu quyến rũ!
Hay là một lũ
Con cháu họ lười
Lượn lờ xe máy rong chơi
Suốt ngày nghiêng nghiêng ngó ngó
Rập rình sơ hở
Bắt chó, trộm gà!
*
Ky! Ky ơi!
Bao năm ăn ở với người
Ngày đêm canh giữ trông coi bầy gà
Thế mà Ky phải lìa xa
Cái tình, cái nghĩa khiến ta đau lòng
Chiều nào Ky có biết không
Ra vườn ta những ngóng trông bần thần
Ky không phải con chó săn
Ky là người bạn trung thành của ta!
Ky! Ky ơi!
Ta căm ghét lắm bọn người bất lương!
                                30-10-2010