Trang chủ

     

Thứ Ba, 30 tháng 11, 2010

KIỀU - Thơ Nguyễn Duy Xuân



“Đau đớn thay, phận đàn bà!”
Tài hoa chi lắm để mà khổ thân
Trời xanh định kiếp phong trần
Mười lăm năm, cuộc chuyển vần đớn đau!

Chữ tình xin hẹn kiếp sau
Còn lo chữ hiếu trên đầu sáng soi
Ba trăm lạng đổi cuộc đời
Xót xa số kiếp con người mỏng manh!

Trải mình khắp chốn lầu xanh
Ê chề thân xác, hôi tanh giữa đời
Phút giây loé sáng nhờ người
Báo ân, báo oán, nợ đời trả xong.

Trời còn bắt phận long đong
Tin người nàng đã xiêu lòng nghe theo
Phút giây tan tác bọt bèo
Đem mình ôm hận mà gieo Tiền Đường.

Tuyền đài thác xuống còn vương
Trần gian chưa trả nợ đường tình duyên
Hạ màn trong cuộc đoàn viên
Để cho Kiều được báo đền tình xưa

Xiết bao trông đợi mong chờ
Niềm vui tái hợp, bây giờ là đây
Đắng cay chịu một thân này
Phải chăng khổ tận đến ngày cam lai?
01/06-9-2010