Trang chủ

     

Thứ Ba, 2 tháng 3, 2010

NGUYÊN TIÊU UỐNG RƯỢU, NGẮM TRĂNG


NGUYÊN TIÊU UỐNG RƯỢU, NGẮM TRĂNG

     Tết Nguyên tiêu, Ngày Thơ Việt Nam.
     Khắp nơi trong cả nước vào đại lễ thi ca. Chưa bao giờ thơ Việt Nam được tôn vinh rầm rộ như thế.
     Đêm nay, ta cũng cùng thi hữu vui thơ. Trăng Nguyên tiêu thật đẹp. Bàn tiệc đã bày xong. Lần đầu tiên trong đời thưởng thức thú vui mà tiền nhân xưa say đắm: uống rượu, thưởng hoa, ngắm trăng.
     Thi hữu hôm nay có mặt cả, trừ một vài vị bận trình diễn thơ cho người nhà, vợ và con cái.
     Điểm mặt thi nhân có các lều thơ, túp thơ (tiêu chuẩn đặt ra: chưa có thơ dù chỉ một câu nhưng tham dự cuộc vui hôm nay thì được phong là Túp thơ, có ít nhất một vài câu thì phong là Lều thơ).
Các Lều thơ: Tạ Hoà, Phan Thắng, Việt Hùng và chủ nhà, các Túp thơ: Nguyễn Nam, Sỹ Hạnh, Nhà nhiếp ảnh chưa chuyên Đặng Hoà. Thật đáng mặt anh hào trong xóm nghệ sỹ.
     Thi nhân Tạ Hoà cả đêm hôm qua trằn trọc không ngủ, hết nằm lại ngồi. Bà xã tròn mắt ngạc nhiên không hiểu sao ông xã hôm nay giở chứng vậy. Hay là chả muốn…Té ra ngài làm thơ! Một sáng tác đầu đời, đáng được gọi là lều thơ trẻ:
Cả đời tôi chẳng làm thơ
Đêm nay trăng đẹp, vẩn vơ mấy vần
Thơ này không để kể thân
Đôi câu lục bát phân trần cùng ai
Cuộc đời đâu dễ phân hai
Nửa thì bia đá, nửa mai suối vàng
Ai ơi vinh nhục, giàu sang
Đã là đồng chí lại càng thương yêu
Tác phẩm đầu tay mà như thế, kể cũng khá đấy, nhà vật lý học ạ! Vần điệu rất chuẩn, ngân vang cứ như giao động sóng vậy.
Thi nhân Phan Thắng vừa có chuyến đi xa về nhà ngoại, có vẻ mất sức chiến đấu nhưng cũng ráng tìm cảm hứng.
Thi nhân Nguyễn Nam có cách riêng của mình: chìm vào giấc mộng.
Và thật khó diễn tả tâm trạng của thi nhân Sỹ Hạnh, ông tiến sỹ sinh học.
Tất cả đều gồng mình để nghĩ thơ.
Kể cả việc đốt ống khói để tìm thi hứng. Thế mà mãi thơ vẫn chưa ra cho.
Đột nhiên, mọi người reo lên: Có thơ rồi! Có thơ rồi! Nhìn nét mặt thi nhân đủ thấy thật không niềm vui nào bằng.
Và đây là thơ của nhà đại số Phan Thắng:
Trăng tròn vành vạnh Nguyên tiêu
Hằng Nga khoác áo phiêu diêu cõi trần
Thưởng hoa, uống rượu, ngắm trăng
Chạnh lòng nghĩ đến số mình gian nan
Thôi thì mặc phận trời ban
Đêm nay ta cứ uống tràn cung mây
Vừa có cái chuẩn xác của con nhà toán, lại vừa lãng mạn, lại cả một chút bi ai, lại thêm một tí phớt đời.
Thi nhân Việt Hùng đến dự cuộc vui có phu nhân hộ tống. Người thơ này tuổi nhiều nhưng được chăm sóc như em bé, đi đâu có vợ canh chừng.
Ngài đến trong trạng thái bâng khuâng (có lẽ do không mặc quần đùi thì phải).
Hôm nay đến nhà Xuân
Thấy trong người tâng tâng
Thi nhân Việt Hùng độc đáo ở chỗ làm thơ chỉ chuộng mỗi vần tâng và tưng.
Vui quá, thêm mấy chén
Nên người càng tưng tưng.
Hai người thơ Sỹ Hạnh, Nguyễn Nam đành khất nợ mùa Nguyên tiêu năm sau.
Quả là một cuộc chơi hiếm có, giừ mới có.
Cho nên, chủ nhà cười rất tươi.
Vừa chăm chú tốc kí thơ của thi hữu.
Vừa thách rượu mọi người, dù tửu lượng chỉ vài… chai!
Trăng đẹp quá!
Đêm nay ta uống cả vầng trăng.
Trong lúc mọi người mất cảnh giác, Tạ Hoà tranh thủ chuốc rượu nữ Nhiếp ảnh gia Đặng Hoà, bồ cũ Việt Hùng.
Còn Việt Hùng nhìn thấy, đớ người, tức mà nói không ra lời.
Trăng lơ lửng trên đầu. Đêm đã khuya mà hồn thi nhân vẫn còn phiêu diêu (chữ của Phan Thắng) nơi chốn bồng lai.
Cảm ơn Nhiếp ảnh gia Đặng Hoà đã ghi lại những khoảnh khắc hiếm có.
NDX