Trang chủ

     

Thứ Hai, 14 tháng 9, 2009

LUCBAT.COM ĐANG BỊ BLOG HOÁ ?

LUCBAT.COM ĐANG BỊ BLOG HOA?
(Thư gửi Nguyễn Đình Trọng, TP. Hồ Chí Minh)

     Anh Nguyễn Đình Trọng,
     Có lẽ với anh, tôi mới mạnh dạn trao đổi những suy nghĩ sau đây, vì anh có tiếng nói uy tín đối với trang web Lucbat.com.


     Ngày hôm nay, ngày hôm qua, ngày hôm kia ...
     Lên trang web thân yêu mà cảm thấy buồn. Đến nỗi tự hỏi không biết đây có phải là Lucbat.com nữa hay không? Hay của ai đó rồi thì đăng bài nào cũng được, rồi thì hỏi thăm sức khoẻ, rồi thì trách yêu nhau ...
     Ôi, Lucbat.com đang bị nhà choa hoá, xóm ta hoá, làng ta hoá.
     Không biết tôi nói vậy có quá không? Bởi rất nhiều lời chân thật đã nhắc nhở rồi. Có những lời nhắc nhở đang còn nóng hổi. Vậy mà ...
    Một người mang nặng tấm lòng đối với lục bát xưa nay và đối với Lucbat.com ngay từ đầu đến với trang web không thể không lên tiếng, mặc dù ai đó có thể ghét bỏ, thậm chí có khi mình gửi bài đến chẳng thèm ngó. Nhưng cái tâm tôi không đành.
     Mấy ngày nay, ở chỗ tôi bạn đọc sinh viên thắc mắc về những điều như tôi vừa nói trên. Tôi chỉ một câu trả lời qua loa: chắc là do trục trặc kĩ thuật. Có bạn thơ, là tác giả và cũng là độc giả còn gay gắt: hay là biên tập viên được quyền biên tập, lại còn cho mình cả cái quyền muốn đăng thế nào thì đăng? Chao ôi ...
     Trách nhiệm của Ban biên tập, trách nhiệm của mỗi chúng ta, tác giả và độc giả là phải làm, phải giữ cho tờ báo ngày này càng đẹp hơn cả về nội dung lẫn hình thức. Tôi không rõ qui trình duyệt bài của Ban biên tập như thế nào, nhưng quả thực đang có vấn đề. Đại diện vùng miền không chỉ có nhiệt huyết, không chỉ biết làm thơ, còn phải có khả năng thẩm thơ, văn nữa nếu như được giao biên tập một mục nào đó. Công sức của các anh, các chị bấy lâu nay đã được khẳng định, độc giả ghi nhận, khâm phục nhưng độc giả cũng sẽ không chấp nhận sự cẩu thả, dễ dãi làm giảm uy tín của trang web.
     Ngày Lục Bát đang tới gần.
     Xin đừng làm cho ngày hội kém vui vì điều không đáng có như vậy.


     Còn đây là góp ý tôi gửi ở mục Mỗi tác giả cũng là một độc giả của bài Yêu là nhớ nhớ quên quên của Nguyễn Lãm Thắng, vì có hai biên tập viên dùng mục này để thăm hỏi riêng tư, hờn trách nhau, thật không nghiêm túc chút nào:
Yêu yêu nhớ nhớ quên quên ...
Chỗ ni không để đôi bên chào hỏi
Biên tập viên quên rồi sao?
Bao lời nhắc nhở mà nào có hay!
Xin vì trang web hôm nay
Và mai sau nữa, mà ngay ngắn vào
Hãy dành lời đẹp, ý cao
Để cho Lục Bát góc nào cũng hay.


     Anh Nguyễn Trúc ở Buôn Mê Thuột là độc giả mới biết đến Lucbat.com nhưng hôm ở Sài Gòn về có đến nhà tôi chơi cũng tâm sự rất chân tình: làm sao giữ trang web ngày càng phát triển mới là chuyện không dễ. Kể với anh điều này để thấy Lucbat.com không chỉ thu hút cảm tình mà còn gợi cả sự lo lắng, quan tâm ở những người chưa quen biết của trang web.
     Kính chúc anh mạnh khoẻ.
                                                          16h30, 14-9-2009
                                                                    NDX

MÁU CHẢY VỀ TIM - Thơ Nguyễn Duy Xuân

MÁU CHẢY VỀ TIM











Muôn nghìn mạch máu khắp cơ thể
Trọn cuộc đời ta chảy về tim
Như triệu dòng sông trên Trái Đất
Đưa nước trở về biển mênh mông.
                       19-10-1975

ĐƯỜNG DÀI VÔ TẬN - Thơ Nguyễn Duy Xuân

ĐƯỜNG DÀI VÔ TẬN



Con đường đất đỏ tươi Thắm
Hai hàng cây mát, xanh ngòi màu xanh

Con đường lớn rộng thênh thênh
Chạy dài vô tận, cây xanh ngút ngàn.
                           15-10-1975

TRƯỜNG EM - Thơ Nguyễn Duy Xuân

TRƯỜNG EM(*)




Trường em mới lợp ngói son
Mới xây hôm nọ, tường còn mới tinh

Bao ngày công chị, công anh
Công cha, công mẹ nay thành trường cao.

Chúng em ngồi học hôm nao
Bỗng nghe thầm nhắc giữ sao sạch trường.
02-04-1971
(*) Bài thơ cũ nhất còn giữ lại được

ĐI MÁY BAY - Thơ Nguyễn Duy Xuân

ĐI MÁY BAY
Chớp mắt lên đến tận trời xanh
Máy bay trôi giữa bồng bềnh mây trắng
Ta lạc vào một thế giới im lặng
Đây hoang sơ như truyện cổ ngày xưa.



Mây trắng đùn lên thành núi bạc
Trải mênh mông bát ngát như thảo nguyên
Mắt rõi tìm trong không gian vắng lặng
Một nét xưa lộng lẫy của thiên đình ?

Lão Tôn dùng phép cân đẩu vân
Lên thiên cung đại náo mấy lượt
Ta nay có cần chi phép thuật
Chớp mắt đà lên chín tầng mây.

Năm mươi phút kết thúc một chuyến bay
Hạ cánh rồi mà vẫn thấy ngất ngây
Chân bước xuống cầu thang hụt hẫng
Hồn vẫn còn bay bổng chín tầng mây.
                        Chuyến bay Buôn Ma Thuột - Đà Nẵng
                                             12 - 8 - 2002