ĐẮC BUK SO
Đắc Buk So ở giữa rừng
Không đi không biết, không đừng phải đi.
Đồi cao cỏ mọc xanh rì
Còn in dấu vết xích xe quân thù
Núi cao xa khuất mây mù
Rừng xanh tít tắp một màu tươi xanh
Thác Buk So trắng mặt duềnh
Nét xưa hoang dã bồng bềnh khói sương.
Người Buk So thật dễ thương
Ra về lòng lại vấn vương trong lòng.
Mai này anh lại về thăm
Gặp em, nâng chén rượu nồng hàn huyên.