Trang chủ

     

Thứ Năm, 10 tháng 9, 2009

MƠ TÂY - Thơ Nguyễn Duy Xuân

MƠ TÂY
Em nghe kể chuyện chồng Tây
Thao thức đến nỗi đêm ngày nằm mơ...


Chiều chiều ra ngõ em chờ
Mong sao gặp được ông Tây ba lô qua đường
Để em ngỏ một lời thương
Ông đưa em tới thiên đường tình yêu
Nhà cao, cửa rộng, tiền nhiều
Ô tô đời mới, chiều chiều dạo chơi !


Thế rồi gặp được ông Tây
Già ngang tuổi bố lại hay xì xồ
Em thì chẳng hiểu tê mô
Ngỡ như mình vẫn nằm mơ ban ngày !

Hôm nay khăn gói trao tay
Em ra đi chẳng hẹn ngày hồi hương
Xứ người xa cách trùng dương
Phải chăng nơi ấy thiên đường của em ?


Giật mình bỗng tỉnh giấc tiên
Thì ra em vẫn đứng bên hiên nhà !
06-9-2009