Sáng nay 30-4, ngày đại lễ nhưng đành
nằm nhà bởi ngại ra đường vì sợ cái an toàn giao thông quá. Phố xá ở Cao
nguyên thì cũng chẳng có trò tiêu khiển gì trong lúc
trên ti vi hễ bật bất cứ kênh nào cũng có hội, có lễ lạt. Nếu xem trên
truyền hình thì không ai không nghĩ đất nước mình phồn thịnh, vui tươi.
Bởi mỗi ngày trừ vô vàn các lễ hội truyền thống còn có cơ man các cuộc
lễ khác. Nào là đại nhạc hội mừng nọ, mừng kia, nào đại lễ đón bằng công
nhận kì quan thế giới mới, đại lễ mừng tỉnh A, tỉnh B mười năm, hai
mươi năm tái lập; nào triển lãm, hội chợ, nào đón nhận danh hiệu, huân
huy chương… Chưa có công trình nào thống kê chi phí sức người, sức của
cho các cuộc lễ mà có lẽ phần lớn chỉ để đánh bóng là chính. Chắc phải
tốn kém lắm, nhất là giữa cái thời buổi kinh tế khó khăn này, người dân
đang bị cuốn vào cuộc mưu sinh hàng ngày, chẳng còn đầu óc đâu mà để ý
tới lễ hội.